Hiện nay, có nhiều bạn trẻ có mong muốn một ngày nào đó được qua Nhật làm việc lâu dài, đón gia đình qua, tương lai định cư lâu dài với mức lương đủ để có cuộc sống thoải mái, không phải lo nghĩ cơm áo.
Tuy nhiên, từ bước tìm hướng đi, băn khoăn không biết nên làm gì, nên học gì, tiếng Nhật hay tiếng Anh, ngôn ngữ hay kỹ năng và đi đến quyết định không bao giờ là nhanh gọn và dễ dàng. Để rồi thời gian dần qua nhưng chưa có gì trong tay cả. Dựa vào phần chia sẻ của anh Tiger Nguyễn - người có nhiều năm kinh nghiệm trong nghề BrSE sau đây mô tả lại con đường mà đã rất nhiều người đi qua và thực sự là họ đã vượt qua được.
Từ DEV lên BrSE mất 2 năm
Cuộc đời hay sự nghiệp là những chuỗi dài đánh đổi, các bạn muốn có được 1 cái gì đó thì đầu tiên phải chịu mất đi thứ khác. Đầu tiên đó là 2 năm tuổi trẻ, nếu tính từ khi ra trường hoặc đã làm vài năm với 2x đến mốc ổn định sự nghiệp là 4x tuổi thì con số 2 nó nhỏ xíu = 1/10, rất đáng để thử. Nếu không thành thì mình vẫn còn xx năm còn lại để thử cái khác đúng không? Nghĩ xa hơn, ví dụ hiện bạn đang 26 tuổi, kinh nghiệm làm việc 3 năm, học JP thêm 2 năm nữa là đến năm 28 tuổi sẽ có trong tay:
- Kỹ năng sống (tự nấu cơm, rửa bát, quét nhà …)
- Kỹ năng mềm: làm việc, tiếp xúc với dự án với đồng nghiệp từng ấy năm đủ để có được kha khá vốn sống
- Kỹ thuật – quy trình phần mềm
- Kinh nghiệm làm việc 5 năm
- Mối quan hệ
Vậy cái còn thiếu chỉ có mỗi tiếng Nhật thôi, nhấc chân lên 1 cái 2 năm sau đã làm BrSE lương 2000 USD + rồi.
2 năm qua rất nhanh, rất đáng để đặt quyết tâm.
Tìm hướng phát triển
Nếu bạn may mắn ở trong 1 công ty có chính sách “khuyến học”, tức là tạo điều kiện về thời gian cũng như ưu đãi các khóa học Free – chí ít thì được hỗ trợ học phí, thì nhanh tay vớt luôn, không suy nghĩ.
Nếu đang làm Freelancer hoặc công ty nhỏ không có các chính sách như trên thì 1 là tự mình đi học ngoài trung tâm, tự trả học phí, hoặc out ra và xin 1 công ty mới có chính sách tốt hơn cho hướng đi của bản thân.
Tập trung
Phải tập trung cao độ vào việc học JP, bỏ ngoài tai tất cả mọi lời mời mọc, rủ rê, muốn được thì phải làm khác đi, kiếm mấy bạn ham học mà mần quen để tạo động lực, cáo lỗi với tụi bạn thân – hẹn 2 năm sau ông mày mời bia cả đám.
Nếu muốn làm gì thì hãy làm luôn, và phải thật tập trung, chú trọng 1 cái thôi, đừng có đứng núi này trông núi nọ, đừng vì bạn bè lập công ty, mở nhà hàng – mở shop quần áo – quán cafe ăn nên làm ra mà nóng ruột, kệ họ đi, mình có mục đích khác, qua JP học hỏi chục năm rồi về mần chủ sau cũng đâu có muộn. Như ông già KFC, 6 chục tuổi khởi nghiệp thì đã sao.
Phải có ý chí quyết tâm
Quá trình tôi luyện, cố gắng nào cũng có lúc chán nản và dễ từ bỏ, cho nên dưới đấy là cách để trị lười:
Cách 1: Vứt mình vào thế không học không được, ví dụ như đăng ký 1 khoá với điều kiện ràng buộc phá vỡ bị phạt chẳng hạn.
Cách 2: Nếu không có 1 khoá nào kiểu vậy thì cần làm thoả mãn bản thân từng chút, kiểu nhỏ giọt. Ví dụ mấy tay nghiện Game thì đặt mục tiêu: phải học 100 từ vựng thuộc làu làu mới đc làm 1 ván chẳng hạn, hay là mê nhậu – mê bóng bình thường 1 tuần 3 trận thì giảm lại 1, tức là đừng làm cho bản thân quá sock, dễ nản và dễ bỏ. Phải rèn từ từ.
Ngoài ra có 1 điều mà các bạn cần phải chú ý đến khi nản chí: hãy so sánh với những người thấp hơn mình, dù mình chưa vươn đến tầm umai (JP trôi chảy) thì chí ít cũng hơn được mấy đứa không học gì.
Tương lai của ai người ấy tự quyết, nếu không tự quyết được thì điều đầu tiên là phải đấu tranh giành quyền tự quyết, sau đó theo đường trên mà đi ắt sẽ đến nơi, có khi sớm hơn dự kiến nếu quyết tâm cao.
Các bậc tiền bối đã đạt được thì sao bạn không thể đúng không nào?
Chúc bạn thành công trên con đường phát triển sự nghiệp.
Sưu tầm
Japan IT Works